Sep 17, 2010 5:22 AM
17/9 là ngày Passport hết hạn 3 tuần lưu trú trên quốc gia Phil.
Mọi
sự đến rất chóng vánh, lo mấy giấy tờ bở cả hơi tai. Cái câu "Daniel
& stress là đôi bạn thân" đúng trong nhiều tình huống. Đáng lý ra,
mọi thứ phải dễ dàng như bản chất của nó but 4me:
Điều may mắn không tới cặp đôi "Phước Bất Trùng Lay"
Nhưng cái rũi thì đến rất có tính tập thể "Họa Vô Đơn Chí"
Đại sứ quán gửi Công hàm sang BYT, BYT cuyển công văn đến cty. Không biết nó đi ngoằn ngoèo kiểu gì đó trong nội bộ mà ngày cty nhận được công văn của Bộ YT cử 1 cán bộ tham gia tập huấn Workshop on Herbal Medicine cũng gần kề tới cái due-time phải cung cấp hồ sơ đến Approtech để họ xét duyệt tiêu chuẩn.
Khẩn trương soạn mấy cái công văn và quyết định cử đi của Mr.Tổng và công chứng các loại giấy tờ theo yêu cầu gửi ra BYT, nhưng đến ngày thứ 6 rồi, hồ sơ đến nơi thì ai đâu mà soi xét. Sang thứ 2, các cụ làm công tác quản lý nhà nước thì bận lắm, Mr Đỗ sang $ và gửi gấm để được mấy con seal.
Sau BYT, mang hồ sơ qua Đại sứ quán Phillippines rồi họ chuyển Manila. Đồng thời, scan các diploma, certificate, etc. relating to pharma, english mail qua trước.
Xong cái hồ sơ, đến đoạn gặp Tổng lãnh sự quán ở HCMC để xin Visa thì mới biết cái Passport 2005 còn đúng 6 tháng nữa là expired, thành ra không có giá trị sử dụng.
Thế mới oái oăm
Thành ra phải chạy ra cục Xuất nhập cảnh. Nghĩ rằng quy định của nhà nước ưu tiên cấp pass within 1 day cho những đối tượng gấp có lý do chính đáng, cung cấp đủ công văn giấy tờ minh chứng, nhưng công cốc. Họ ghi vậy thôi, không có $$$ thì chờ 3-7 ngày bạn ạh, năn nĩ cũng vô nghĩa thôi, chứng cứ thì để mình biết thôi.
Bây giờ mới thấy sức mạnh của $, nó bôi trơn cái bộ máy hành chính vận hành êm ái. Thông qua công ty phân phối air ticket, nhờ họ join với các Pác cán bộ với fee 800K, vậy là đến 4h chiều nắm tay được cô em passport mới cáu.
Trễ nhưng chưa phải là không thể.
Vậy là fly,
Trời Phil. hông khác chi trời Viet, nhưng dưới đất thì khác.
Immigrant office đóng dấu duration stay 21 days, vừa khích với ngày kết thúc workshop. Thôi kệ, hy vọng program of activity diễn ra chính xác như dự định.
Cảm giác đầu tiên ra khỏi airport (Air port lấy tên phu quân của nữ Tổng thống đương nhiệm) là những con đường rộng thêng thang 4-6 lanes xe cộ, ngoại ô dân cư thưa thớt, nhà cửa đồng quê có vẻ lạc hậu.
Vào trung tâm, choáng ngợp với những con đường cũng rộng thênh thang và đặc biệt là rất nhiều overpass dành cho người đi bộ qua đường.
Mới nghe qua Metro Manina, nhiều người tưởng đó là tên 1 tuyến đường xe điện nào đó ở Manila.
Coi cái địa chỉ hội thảo mà khó hiểu, metro ở đâu? airport ở đâu? rồi manila ở đâu ?
Điều may mắn không tới cặp đôi "Phước Bất Trùng Lay"
Nhưng cái rũi thì đến rất có tính tập thể "Họa Vô Đơn Chí"
Đại sứ quán gửi Công hàm sang BYT, BYT cuyển công văn đến cty. Không biết nó đi ngoằn ngoèo kiểu gì đó trong nội bộ mà ngày cty nhận được công văn của Bộ YT cử 1 cán bộ tham gia tập huấn Workshop on Herbal Medicine cũng gần kề tới cái due-time phải cung cấp hồ sơ đến Approtech để họ xét duyệt tiêu chuẩn.
Khẩn trương soạn mấy cái công văn và quyết định cử đi của Mr.Tổng và công chứng các loại giấy tờ theo yêu cầu gửi ra BYT, nhưng đến ngày thứ 6 rồi, hồ sơ đến nơi thì ai đâu mà soi xét. Sang thứ 2, các cụ làm công tác quản lý nhà nước thì bận lắm, Mr Đỗ sang $ và gửi gấm để được mấy con seal.
Sau BYT, mang hồ sơ qua Đại sứ quán Phillippines rồi họ chuyển Manila. Đồng thời, scan các diploma, certificate, etc. relating to pharma, english mail qua trước.
Xong cái hồ sơ, đến đoạn gặp Tổng lãnh sự quán ở HCMC để xin Visa thì mới biết cái Passport 2005 còn đúng 6 tháng nữa là expired, thành ra không có giá trị sử dụng.
Thế mới oái oăm
Thành ra phải chạy ra cục Xuất nhập cảnh. Nghĩ rằng quy định của nhà nước ưu tiên cấp pass within 1 day cho những đối tượng gấp có lý do chính đáng, cung cấp đủ công văn giấy tờ minh chứng, nhưng công cốc. Họ ghi vậy thôi, không có $$$ thì chờ 3-7 ngày bạn ạh, năn nĩ cũng vô nghĩa thôi, chứng cứ thì để mình biết thôi.
Bây giờ mới thấy sức mạnh của $, nó bôi trơn cái bộ máy hành chính vận hành êm ái. Thông qua công ty phân phối air ticket, nhờ họ join với các Pác cán bộ với fee 800K, vậy là đến 4h chiều nắm tay được cô em passport mới cáu.
Trễ nhưng chưa phải là không thể.
Vậy là fly,
Trời Phil. hông khác chi trời Viet, nhưng dưới đất thì khác.
Immigrant office đóng dấu duration stay 21 days, vừa khích với ngày kết thúc workshop. Thôi kệ, hy vọng program of activity diễn ra chính xác như dự định.
Cảm giác đầu tiên ra khỏi airport (Air port lấy tên phu quân của nữ Tổng thống đương nhiệm) là những con đường rộng thêng thang 4-6 lanes xe cộ, ngoại ô dân cư thưa thớt, nhà cửa đồng quê có vẻ lạc hậu.
Vào trung tâm, choáng ngợp với những con đường cũng rộng thênh thang và đặc biệt là rất nhiều overpass dành cho người đi bộ qua đường.
Mới nghe qua Metro Manina, nhiều người tưởng đó là tên 1 tuyến đường xe điện nào đó ở Manila.
Coi cái địa chỉ hội thảo mà khó hiểu, metro ở đâu? airport ở đâu? rồi manila ở đâu ?
- Metro Manina nghĩa là Metropolitan -1 khu sầm uất trung tâm của thủ đô Manila rộng lớn.
- Phil phân hoá rất hơn VN, poverty thì rất là cùng khổ, nhưng rich thì rất là hơn vn. Điểm khác lạ là khu dân cư poor and rich nằm rất kế cạnh nhau, đan xen nhau trên cùng 1 khu phố, nhà cạnh nhau trên 1 con đường.
- MOA-Mall of Asia là trung tâm mua sấm bậc nhất ở Châu á, hơn VN rồi
- Khoảng 50% land của hô là trồng dừa, nông nghiệp không phát triển. Họ nói là what a shame vì Vn xuất khẩu gạo dữ quá
- Phil cũng gồm có 2 vùng miền bắc và Nam, mâu thuẩn nội bộ với nhau gay gắt.
- Quốc gia gồm hơn 1700 đảo lớn nhỏ thành ra đi lại chủ yếu là ship hoặc aircraft. Chính vì sự chia cắt địa lý như vậy nên chính quyền Phil rất khó hợp nhất lãnh thổ.
- Huyền thoại về nhân vật lịch sử Cebu-cebu rất thú vị
- Tây ban nha chiếm đóng Phil,
- Sau đó là thuộc địa của US, US để lại rất nhiều xe cộ quân, họ cải tiến thành chiếc Jeepney (= xe jeep + journey)
- An ninh là 1 big problem, Các vị bên Bộ đối ngoại khư khư không cho khách đi đâu hết, lúc nào cũng phải có người escort.
- Vào bất kỳ khu shoping nào cũng có 1male và 1 female kiểm soát lục lọi, kể cả hành lý mang vào. Cây xăng, khách sạn, nhà hàng, kể cả fast food Jolie bee cũng có súng ngắn. Những tuyến đường vùng quê, thậm chí có cả xe quân đội túc trực. Xe công vụ trước khi vào khu vực của University of Phil vào buổi tối phải được kiểm tra.
- Khi vào airport, việc lục soát được tiến hành kỹ chưa từng có, thắt lưng tháo, giày cũng phải tháo. Mr Do ăn mặc hơi cowboy 1 chút liền bị giữ lại bắt tháo hành lý ra kiểm tra.
- Thêm 1 khác biệt nữa là in the evening, nhiều tuyến đường còn có các boy ra canh gác & cung cấp dịch vụ.
- Cảnh chờ xe jeepney lúc tan tầm
- Khu nhà này cách khu đô thị không đầy 1km.
- Điều lạ là các bảng hiệu phần lớn đều được sơn vẻ thủ công, trang trí đủ màu sắc và hoa hòe, không sử dụng công nghệ in ấn
- Máy tuốt lúa công nghệ 1990
- Overpass, và con đường rất nhiều xe gắn máy ba bánh - tricycle